
Du lịch buông bỏ, “cai” điện thoại
Trong thời đại số, việc du lịch mà không mang theo điện thoại dường như là điều không tưởng. Nhưng với những ai dám buông bỏ (let go) nó, trải nghiệm mang lại thường sâu sắc hơn, với nhiều tương tác chân thành, sự kết nối thiệt với nơi mình đặt chân đến.
Soraya Lemboumba, 40 tuổi, một nhà quản lý dự án (project manager) người Thụy Sĩ, đã ở Panama 10 ngày không điện thoại. “Đó là chuyến đi thay đổi cuộc đời,” cô cho biết. Mỗi sáng, cô thức giấc theo tiếng chim (birdsong) và tận hưởng từng khoảnh khắc.
Giới hạn mình, không điện thoại để sống, tìm chân thật
Trước khi lên đường, hãy quyết định rõ ràng rằng mình mang theo những cái gì. Có người để lại hết, có người vẫn mang laptop hay máy tính bảng. Dù sao, chúng cũng ít gây nghiện (addiction) hơn điện thoại.
Nếu mang theo thiết bị như trên, hãy viết ra các quy tắc rõ ràng: không dùng để giải trí, chỉ dùng để đặt vé xe, mỗi ngày một giờ thôi, để tra cứu thông tin. Viết như thế giúp bạn cam kết với chính mình, tránh rơi vào lại thói quen cũ. Có thể dùng ứng dụng như Freedom để chặn các trang dễ gây xao nhãng.
Không điện thoại nghĩa là bạn cần chủ động hơn ở sân bay hay ga tàu lửa. Cần đến sớm hơn dự kiến ít nhất hai tiếng. Dùng vé giấy – nhiều hãng cho in miễn phí tại kiosk, nhưng có hãng tính phí nên hãy in sẵn từ nhà.
Bạn sẽ không nhận được thông báo qua app, vậy nên kiểm tra bảng thông tin chuyến bay và hỏi nhân viên hãnh máy bay nếu cần. Sự bất tiện nhỏ này không đáng gì so với cảm giác tự do bạn nhận được.
Khi đến nơi du lịch, hãy chào hỏi nhân viên khách sạn, rồi xin bản đồ giấy (paper map). Nên đi bộ khi ra ngoài để tìm hiểu khu vực xung quanh. Mang theo địa chỉ nơi ở đã viết sẵn trong bóp, để có bị lạc đường vẫn có thể nhờ người dân hoặc tài xế giúp đi về.
Mang theo sách hướng dẫn ngôn ngữ thay vì app dịch thuật. Hãy trò chuyện, hỏi đường, xin giúp đỡ. Đây là những tương tác tự nhiên (spontaneous interactions) thường mang lại những trải nghiệm đáng nhớ.
Chụp chi nhiều
Thay vì chụp hàng trăm bức ảnh, hãy mang theo máy ảnh thường thôi hoặc… máy chụp phim. Chỉ chụp vài ảnh mỗi ngày và sau đó cất máy đi. Viết nhật ký buổi tối để ghi lại cảm xúc. Điều này giúp bạn có trải nghiệm sâu sắc hơn nhiều so với ảnh kỹ thuật số chụp với điện thoại thông minh.
Theo Soraya Lemboumb, những khoảnh khắc cô không chụp ảnh lại là những kỷ niệm đáng nhớ nhất. Cô gọi đó là “ảnh chụp trong tâm trí.” (mind photos).
Lo lắng lớn nhất có thể là không thể gọi điện nếu có sự cố. Nhưng trên thực tế, hầu hết những rắc rối chỉ là vấn đề nhỏ. Nhưng nên mang theo tiền mặt, chừng 200–300 đô la Mỹ, vì bạn không thể dùng ví điện tử .
Nếu đi một mình và lo lắng, bạn có thể mua một chiếc điện thoại đơn giản, giá khoảng 40 đô la Mỹ, chỉ dùng khi thật cần thiết. Nên gởi lịch trình cho người thân để họ có thể kiểm tra, giúp nếu cần.
Cũng có thể chọn tour du lịch không dùng điện thoại (no-phone group trip). Grace Borges, 35 tuổi, đã tham gia tour năm ngày ở Cuba. Và cả nhóm đã ngắt kết nối, để hướng dẫn viên lo liệu hết.
Nhiều người sau khi “cai” điện thoại trong một chuyến đi nói rằng họ cảm thấy nhẹ nhõm, bớt lo âu, và dễ mở lòng với những trải nghiệm mới. Những điều tưởng như bất tiện trở nên nhỏ bé so với cảm giác sống thật, gắn bó và tự do tìm lại được.
Trong thiên nhiên, không điện thoại thông minh. (Ảnh: Ngọc Trân)